Quốc Lượng - Đăng vào ngày 2024-12-18, lúc 01:56
Đã có 475 lượt xem và 2 bình luận.
Bước chân đầu tiên vào nơi làm việc: Những ngày tháng chăm sóc quán net
Nhìn lại những ngày đầu tiên bước chân vào môi trường làm việc, tôi như được quay trở lại thời thanh xuân đầy năng lượng và đam mê. Vào thời điểm đó, tôi đã gia nhập một đội ngũ nhỏ chuyên phụ trách việc bảo trì quán net. Mỗi ngày trôi qua đều mang đến cho tôi cảm giác hào hứng và tò mò. Nhiệm vụ chính của chúng tôi là đảm bảo rằng tất cả các máy tính trong quán đều hoạt động ổn định để cung cấp trải nghiệm tốt nhất cho khách hàng. Mặc dù công việc không quá phức tạp, nhưng đối với tôi lúc bấy giờ, đây thực sự là một thế giới hoàn toàn mới, chứa đựng nhiều thách thức và điều chưa biết.
Học viết kịch bản AU3: Một kỷ niệm đáng nhớ
Trong khoảng thời gian này, điều khiến tôi ấn tượng nhất chính là việc học cách sử dụng ngôn ngữ lập trình AU3. Đây là một công cụ tự động hóa giúp chúng tôi hoàn thành nhanh chóng những nhiệm vụ lặp đi lặp lại. Một lần, trưởng nhóm giao cho chúng tôi một nhiệm vụ đặc biệt: cài đặt phần mềm “Dã Hỏa” lên 150 máy tính thuộc khoa Vật lý Điện tử của Trường Đại học Hà Châu. Nếu làm theo phương pháp truyền thống, mỗi máy tính sẽ mất khoảng 20 phút để cài đặt. Với số lượng lớn như vậy, rõ ràng chúng tôi không thể hoàn thành trong vòng một tuần nếu chỉ làm bằng tay.
Rất may mắn, tôi đã nghĩ ra ý tưởng sử dụng AU3 để viết một kịch bản tự động cài đặt. Một người bạn cùng lớp, vốn có chút kiến thức về lĩnh vực này, đã hỗ trợ tôi thông qua cuộc trò chuyện trên QQ trong khoảng 20 phút. Điều bất ngờ là chỉ sau ít phút tìm hiểu, tôi đã nắm bắt được cách sử dụng script để thực hiện các thao tác chuột cơ bản. Dù gặp phải vài vấn đề nhỏ như hiện tượng giật lag, nhưng cuối cùng chúng tôi cũng đã rút ngắn thời gian cài đặt xuống còn vài giờ đồng hồ. Ba phòng học với tổng cộng 150 máy tính đã được xử lý một cách suôn sẻ!
So sánh với hiện tại: Sự trưởng thành và thay đổi
Khi nhìn lại những trải nghiệm ấy vào thời điểm hiện tại, lòng tôi không khỏi xúc động. Tuổi tác ngày càng cao, áp lực cuộc sống cũng tăng theo, khiến tôi hiếm khi có cơ hội dồn hết tâm trí vào một việc gì như thuở xưa. Thỉnh thoảng, tôi cảm thấy mình không còn đủ sức mạnh để hoàn thành công việc như trước kia nữa, mất nhiều thời gian và công sức hơn. Có lẽ, đây chính là giá trị mà sự trưởng thành mang lại – ta đánh mất cái gan dạ không sợ hãi của tuổi trẻ, nhưng đổi lại là một tâm hồn chín chắn và sâu sắc hơn.
Tổng kết: Lời cuối dành cho bản thân
Dù thế nào đi nữa, những kỷ niệm đẹp đẽ đó vẫn mãi nằm trong trái tim tôi. Mỗi khi cảm thấy mệt mỏi hoặc lạc lối, chỉ cần nhớ lại hình bóng của chính mình ngày ấy đang cố gắng phấn đấu, tôi lại tìm thấy động lực để tiếp tục tiến về phía trước. Mong rằng một ngày nào đó, khi tôi lật lại bài viết này, tôi có thể mỉm cười và nói với chính mình: “Đây chính là tuổi trẻ của cậu!”
- Bài trước: Chạy xe leo núi tháng 11 từ Phong Xe Sơn đến đỉnh Bà Sơn
- Bài sau: Tổng kết năm 2024: Tích cực hướng lên, mọi điều thuận lợi!
Kiểm tra: Không có ký tự tiếng Trung nào xuất hiện.